Hà Nội đang trong những ngày nắng nóng, nhiệt độ có thể lên tới 38-39 độ. Trong những ngày nắng nóng này, biết bao bài thơ tả cái nắng oi ả của Hà Nội. Chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ hay về những ngày nắng nóng ở Hà Nội. Cùng tham khảo thông qua bài viết bên dưới nhé!
Nắng chiều
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Có phải mắt em trong chiều biếc
Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng
Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc
Buông chùng tơ liễu giữa thu không
Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương
Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường
Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng
Khe phòng trăn trở một niềm vương
Mùa đến mùa đi mùa lại qua
Thu qua thu lại thu đi xa
Xác xơ cành lá, xơ xác phố
Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà
Bên ấy chiều nay có vui không?
Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng
Nhớ chăng một người thời xa đó?
Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông.
Nắng hạ
Tác giả: Đỗ Ngọc Khanh
Vừa mới sang hè nắng biết bao
Không gian oi bức nóng hun cao
Trời xanh thăm thẳm trời xanh biếc
Nắng gắt chang chang nắng gắt gao
Đàn sẻ ẩn mình không ríu rít
Hàng cây đứng lặng chẳng lao xao
Mây cùng với gió đi đâu nhỉ?
Mong đợi mưa rào nỗi khát khao.
Nắng mùa hạ
Tác giả: Ngư Phạm
Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp…
Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ!
Nụ cười của nắng
Thơ: Sưu tầm
Nụ cười em hay là nắng…
Nắng tươi non rạng rỡ…
Nắng vẽ gì lá vàng bay bay
Hàng cây xanh gọi gió reo vui
Nụ cười em hay dòng suối hát
Mát hồn ai mát cả đất trời
Suối vẫn hát lời hát ru cây
Ru hồn ai… về với sớm mai
Nụ cười em hay là gió là mây
Bay đi đâu về hướng chân trời
Sông chảy theo theo gió theo mây
Sông hoan ca ca lời gió mây
Nụ cười em… nụ cười của nắng
Nắng mãi vẽ vẽ hình nhân gian
Nắng vẫn hát hát lời suối sông
Nắng vẫn ca ca lời gió mây
Nụ cười em… nụ cười của nắng…
Nụ cười em… lời hát… của… nắng…
Hà Nội nắng thắm mùa yêu
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Yêu thương cạn khô dưới trời nắng hạ
Đến nụ cười dường như cũng bốc hơi
Hạ Nội hôm nay nắng xém mặt người
Phố ốm buồn thiu gồng mình dưới nắng.
Liễu bơ vơ bên Hồ Gươm im lặng
Ghế đá oằn mình níu lại giấc mơ
Cây kém xanh đứng dưới nắng bơ phờ
Thèm cơn mưa về ngang xua cái khát.
Hoài niệm hè
Tác giả: Thánh Tâm
Ngày tháng trôi qua nắng Hạ về
Âm thanh trổi khúc nhạc đê mê
Gợi lòng quay lại Hè năm cũ
Ấm áp tình yêu rộn tiếng Ve
Cánh phượng ngày xưa mái tóc thề
Cài cành hoa thắm giữa chiều quê
Tay nắm đan tay chung hẹn ước
Sánh bước bên nhau nhuộm nắng Hè
Góc phượng ngày nao đã ước thề
Khắc tên hai đứa hẹn phu thê
Nay còn sót lại cung ai oán
Thổn thức tim lòng đơn tiếng Ve.
Nắng
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Con nắng bừng bừng đốt cả tháng tư
Góc phố hôm nay Phượng hồng thắp lửa
Có lẽ mùa sang Hạ về ngang cửa
Chờ cơn gió nồm dịu bớt hanh hao!
Con nắng vỡ đôi bên phía trời cao
Chờ cơn mưa rào mà sao chẳng thấy
Nắng níu bước chân theo hoài chi vậy!?
Nắng rám làn da, nắng cháy đất trời
Nắng giận mây rồi, nắng cứ rongchơi
Nắng khô cỏ cây, nắng cười ngạo nghễ
Nắng xuống trần gian ở chơi lâu thế
Nắng làm ruộng đồng nứt nẻ cằn khô
Nắng hãy hiền từ như một giấc mơ
Nắng cứ lung linh đừng hờ hững thế
Nắng phải nhẹ nhàng trên miền dâu bể
Cùng rủ mưa về… nhớ nhé… nắng ơi!
Nắng hạ về
Tác giả: Violet Hoa
Nắng Hạ về ươm ủ những men say
Tô thắm gội vương đầy trên mái tóc
Vội nghiêng khẽ soi dáng ai ngà ngọc
Nhẹ hồn lay thương khóc giọt sương đằm
Nắng Hạ về ấm lại cõi xa xăm
Gieo mắt nhớ âm thầm đan đáy dạ
Gió đỏng đảnh phủ mềm trong phiến lá
Ngày vội sang nghiêng ngả nét phong trần
Nắng Hạ về bẽn lẽn từng bước chân
Xao xuyến lạ bao lần trên lối cũ
Bậc thềm đó rêu bốn mùa xanh phủ
Khúc tơ vương ấp ủ giữa hương nồng
Nắng Hạ về cho nỗi nhớ niềm mong
Luôn cháy bỏng trong lòng ai có biết
Nhen hờn lẫy đợi chờ khi cách biệt
Nhóm yêu thương tha thiết Hạ sang mùa.
Nắng tháng Bẩy
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tháng bẩy về, nắng thế Hà nội ơi,
Hàng phượng kia cứ đỏ ngời màu nắng,
Cả con phố bỗng trở nên tĩnh lặng,
Trưa tháng bẩy chỉ còn tiếng dòng xe!
Em thân yêu, nếu có định trở về,
Xin em hãy khoan về trong tháng bẩy
Nắng, nắng, nắng, mặt đường như lửa cháy
Thương, thương, thương, anh dặn chớ vội về!
Tình chúng mình em nhỉ vẫn si mê,
Cháy trong tim như nỗi niềm của nắng,
Đợi hanh vàng tô tình ta nồng thắm,
Em hãy về Hà nội, nhé em yêu?!
Mặc cái nắng tháng bẩy cứ như thiêu,
Muốn đốt cháy cả phố phường Hà nội,
Yêu thương em, anh sẽ luôn chờ đợi,
Chờ thu về say đắm mãi tình ta
Nắng Hà Nội
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Hà Nội sao mà nóng quá em ơi.
Cũng bởi tình mình chơi vơi nghiêng ngả.
Làm cho gió cũng dỗi hờn buồn bã.
Lối Em về nắng thả tóc mây bay.
Hà Nội mùa này nắng cũng đắm say.
Anh gặp em thỏa bao ngày nhung nhớ.
Mà sao thấy dường như còn dang dở.
Hồ Tây buồn con sóng vỡ lăn tăn.
Có phải mình gặp nhau quá khó khăn.
Nên nụ hôn còn in hằn nỗi nhớ.
Cầu Chương Dương vòng tay nào bỡ ngỡ.
Để ai buồn hơi thở cũng mong manh.
Hà Nội hè này ít những cây xanh.
Nên nắng giận kết lại thành gay gắt.
Câu thơ tình chưa gieo vần vụt tắt.
Anh đi về đắng ngắt phút chia ly.
Hà Nội ơi ! Ta biết nói câu gì.
Lòng lưu luyến …..
Níu kẻ đi …..
Người ở !
Điểm đỏ
Tác giả: Phan Huy Hùng
Hà Nội chấm trong điểm đỏ
Mặt trời quạt lửa lò than
Tinh mơ cây bàng rũ lá
Nửa đêm hè phố cởi trần.
Hồ Gươm mát tươi xanh nước
Bỗng dưng ai nấu sủi tăm
Ve sầu rưng rưng lột xác
Lửa chùm hoa phượng lập loè.
Vẫn dòng chảy xiết người xe
Khăn ai trùm che kín mặt
Đường bốc hơi lên bỏng rát
Chim lồng thôi hát – nằm im?
Hà Nội giếng trong mắt em
Tưới mát thịt da điểm đỏ !
Câu thơ hạ nhiệt dịu êm
Bỗng chốc xanh thềm xanh phố!
Nóng Hà Nội
Tác giả: Bùi Thế Uyên
Hà Nội ơi ta thương em nắng nóng
Cứ cháy lòng rất bỏng những đêm dài
Con phố khuya cũng hoang hoải chờ ai
Thèm cơn gió cho bờ vai thấm lạnh.
Chiều không em phố buồn trông hiu quạnh
Đốt cháy mình bởi vắng những cơn mưa
Anh ước thầm một làn gió nhẹ đưa
Cho đủ vừa để môi ngọt mềm môi.
Hà Nội em nắng rát tâm hồn tôi
Anh thèm lắm cơn mưa chiều hạ đổ
Cho tình mình muôn lần thêm nỗi nhớ
Thấm vào anh rưc lửa một tình yêu…
HÀ NỘI ... KHÁT
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Nắng nắng quá nắng như chưa từng nắng
Cây héo mềm hoa cũng chẳng đơm bông
Hà Nội ơi một chảo lửa rực hồng
Bốn năm độ phải chăng còn vẫn thiếu
Chẳng thấy đâu bóng dáng ai yểu điệu
Tà áo dài vờn ngọn gió bay bay
Phố phường ơi đêm đêm lại ngày ngày
Toàn Hồi giáo Nin gia bưng kín mít
Chùm phượng vĩ đầu ô còn xoa xuýt
Thương ve sầu khản cổ khúc hòa ca
Bằng lăng nghiêng ngóng ngọn gió hiền hòa
Chở mưa tới cho vỡ òa cơn khát
Hà Nội ơi anh sẽ là gió mát
Thật ngọt lành dìu mây đến bên em
Để hàng cây thôi khao khát ướt mèm
Hoa lại nở và tung bay áo trắng
Rồi ta sẽ đi bên thềm hoa nắng
Thật dịu dàng dưới những hạt mưa bay
Cả thế gian ngột ngạt biết bao ngày
Cùng tan chảy trong cơn mưa mùa hạ
Giấc mơ hồng tháng năm
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng năm phượng đỏ rợp trời
Ve kêu dóng dả nắng ngời ngời trong.
Vi vu gió chạy thong dong
Vàng ươm lúa chín trên đồng quê ta.
Thắng năm rực rỡ sắc hoa
Bằng lăng tím vẫn điệu đà thủy chung.
Nhắc trang lưu bút ghi cùng
Ép thêm cánh phượng mình chung giữ gìn.
Tháng năm gửi trọn niềm tin
Tuổi thơ áo trắng muôn nghìn vấn vương.
Chia tay giã biệt mái trường
Nao nao lòng vẫn nhớ thương một người.
Xin chào nhé tháng năm ơi
Đong bao ước nguyện cả trời ước mong.
Tháng năm nuôi giấc mơ hồng
Tháng năm hẹn gặp thỏa lòng người thương.
Hạ về
Tác giả: Nam Bùi
Hạ về em có biết không
Nàng ve thay áo phượng lồng lộng hoa
Nắng khoe sắc nỏ mặn mà
Mây còn bịn rịn xa xa cuối trời
Hạ về nhớ tiếng à ơi
Ai mang lửa đổ vợi vời xuyến xao
Ai xui cuốc gửi lời chào
Giục khơi lảnh lót chàng mào sớm nay
Hạ về thương buổi chia tay
Cổng trường nức nở mực rày nhòe lem
Lật từng trang vở ra xem
Nét nghiêng một thủa vẫn đèm đẹp xinh
Hạ về ta lại nhắc mình
Dừng quên kỉ niệm tỏ tình ngây thơ
Thời gian chẳng biết đợi chờ
Còn tim thì biết ngẩn ngơ sớm chiều
Hạ về em dệt lãng phiêu
Đan hoa ngồng ái mỹ miều ngất ngây
Ta mang hũ mật dâng đầy
Dâng thời hoa đỏ đắm say mơ màng!
Hạ nhớ
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
Câu ước hẹn, tháng Năm về nỗi nhớ
Hàng cau nghiêng bóng đổ lối đi về
Vành nón che một thuở ấy đam mê
Con đường nhỏ thôn quê chiều nắng hạ
Trong gió thoảng tiếng ve ngân rộn rã
Nắng chiều nghiêng soi má thắm em hồng
Áng mây chiều hờ hững giữa tầng không
Chân bước vội niềm mong còn giục giã
Bao nhung nhớ trong nắng chiều chớm hạ
Góc sân quen tóc xỏa gót chân trần
Mắt mơ màng em đứng dõi xa xăm
Mà ngây ngất tháng năm hoài nhung nhớ
Ta trở lại miền dấu yêu ngày đó
Tìm dáng xưa một thuở giấu trong lòng
Nhạt phai rồi còn đâu nữa niềm mong
Mà da diết nặng lòng vương đến lạ
Kiếp phiêu bạt mong manh đời nghiệt ngã
Để miền yêu đôi ngả biết đâu tìm
Gốc vải xưa còn đó đứng lặng im
Miền tha thiết hằng ghim em có nhớ…
Hoàng hôn Hồ Tây
Tác giả: Lan Vương
Hoàng hôn lặng trời nghiêng ráng đỏ
Hồ Tây chiều lộng gió mê say
Bức tranh tĩnh mặc vẽ bày
Hồn non nước Việt ngất ngây thiên đường
Xa độc mộc dưới sương mờ ảo
Quyện ánh vàng tiếng sáo rền vang
Dáng ai tha thướt dịu dàng
Dập dìu sóng lượn mênh mang mạn thuyền
Chiều tĩnh lặng cõi tiên trần thế
Chân phiêu bồng lòng dễ ngẩn ngơ
Trầm ngâm mong ngóng đợi chờ
Người đi gieo nhớ thẫn thờ hồn ai.
Nắng tháng năm
Tác giả: Sơn Nữ
Nắng hè về, trên mỗi luống hoa quen
Nắng vương đầy, trên tóc người chờ đợi
Hạ hôm nay, đã thơm mùi tháng mới
Như ươm đầy, chấp chới thủa vào yêu
Cánh phượng xa, gục đổ dưới mưa chiều
Em đứng đây dưới cơn mưa vần vũ
Bờ môi em ngỡ hương tình mùa hạ
Man mác buồn còn in dấu chân qua
Anh ơi anh nơi ấy cuối trời xa
Mỗi lần mưa có làm anh thổn thức
Anh nghe không, những chiều buồn rạo rực
Có bồi hồi hay day dứt trong tim
Để loài ve cứ mải miết kiếm tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Trong tim em không bao giờ cách biệt
Như tháng năm, nắng chẳng ngớt bao giờ
Thao thức hoài em viết những vần thơ
Dấu luyến thương những đợi chờ ngày ấy
Em mong sao bến đời ta gặp lại
Giữ trong lòng để mãi nhớ về nhau!
Nắng hạ vàng
Tác giả: Tống Thu Ngân
Nắng hạ vàng rồi anh biết không
Mơn man gió biển má em hồng
Ngoài kia sóng vỗ bờ điên đảo
Em vẫn ngổn ngang mối tơ lòng
Nắng hạ vàng lên mái tóc em
Nàng Xuân lộng lẫy bước qua thềm
Bâng khuâng áo lụa mơ vàng óng
Ngoài kia lau lách thoáng qua miền
Nắng đã về reo khúc hoan ca
Nàng Xuân chín mọng rất mặn mà
Có con sóc nhỏ leo cành bưởi
Có một loài hoa rất mặn mà
Nắng hạ về đây thôi ngất ngây
Chông chênh mùa cũ vẫn còn đây
Tình trong giông bão thôi đừng, nữa
Có một mùa yêu đã đong đầy…
Nắng lên
Tác giả: Phạm Thị Hồng Thu
Đợi chờ khao khát nắng lên
Cho ai lưu luyến gửi miền xa say
Chim chuyền rích rích rung cây
Ve ngân nhộn nhịp gọi bầy trẻ thơ
Cánh diều gửi gắm ước mơ
Chòng chành nỗi nhớ ngẩn ngơ sớm chiều
Đường xa gánh nặng liêu xiêu
Luênh loang bóng mẹ bao điều vấn vương
Nhớ về ngày ấy mà thương
Mẹ già phơi tóc thoảng hương ngọt ngào
Chiếu chăn được nắng hồng hào
Chất thương chồng nhớ gói vào gửi đông
Hạ về ngào ngạt nắng hồng
Mênh mang mây trắng, thỏa lòng khát khao.