Mùa thu Hà Nội mang hương hoa sữa, hương lan. Từ đó góp nguồn cảm hứng cho những bài thơ về mùa thu Hà Nội ra đời. Chúng tôi xin giới thiệu những bài thơ về mùa thu Hà Nội hay nhất hiện nay. Với câu từ đẹp, lãng mạn và gợi nhớ Hà Nội sâu sắc!
Anh có nghe Hà Nội mùa Thu
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Anh có nghe lá thu rơi xào xạc
Hà Nội mình man mác cuối mùa thu
Hương sữa nào ngào ngạt phố Nguyễn Du
Cây bàng nhỏ chuyển mùa đang thay lá
Anh có nghe sóng Hồ Gươm xanh quá
Liễu buông rèm thủ thỉ khúc tình ca
Tiếng đàn ai trăn trở nhớ quê nhà
Người nghệ sĩ dương cầm trên đường phố
Anh có nghe chiều hoàng hôn lá đổ
Đường Thanh Niên dìu dập bước giai nhân
Hồ Tây kia mặc vũ trụ xoay vần
Vẫn ở đó chở mộng mơ đôi lứa
Anh có nghe tiếng còi tàu xe lửa
Đã trở về sau những chuyến đi xa
Mang yêu thương những khắc khoải nhớ nhà
Đang hối hả cập vào ga Hàng Cỏ
Anh có nghe tiếng ai rao trong gió
Tẩm quất nào ,tào phớ , bánh khúc đê
Cốm Vòng xanh nhớ Hà Nội hãy về
Thu yêu dấu mình ra đồng hái nếp
Anh có nghe lửa bập bùng gian bếp
Bên nồi cơm gạo mới trắng tinh khôi
Làng quê ta mùa gặt đã tới rồi
Đồng chiêm trũng thơm nồng mùi rơm mới
Anh có nghe tiếng thu chiều Hà Nội
Rất ngọt ngào và nồng cháy đam mê
Hà Nội em khắc khoải đợi anh về
Về đi nhé với chiều thu vời vợi
Thơ Mùa Thu Hà Nội
Tác giả: Việt Cường
Tôi lưu luyến mùa thu Hà Nội
Rắc lá vàng trên lối đi xưa
Tiết trời mát mẻ giao mùa
Đọng trong nhịp thở mộng mơ thủa nào
Thu xào xạc, đón chào áo mới
Lá cỗi tàn vời vợi nhớ thương
Nhớ giờ trống điểm tan trường
Bóng hồng xao xuyến má hường
Thu mát mẻ, đượm tình đôi lứa
Hà Nội thu muôn thủa trong tôi
Mùa thu lay động lòng người
Sắc vàng trầm lắng bồi hồi không quên
Thu Hà Nội, ôi tên thật tuyệt
Cho lòng ta ước nguyện nhớ nhung
Thu xưa mắt lệ rưng rưng
Một thời hạnh phúc tương phùng trao duyên
Mùa thu mãi lưu truyền dấu ấn
Bao người con ra trận xông pha
Màu xanh áo lính xa nhà
Đầu không ngoảnh lại, lời ca phi thường
Thu uyển chuyển vấn vương phố nhỏ
Tình ngát hương sắc đỏ ngọt ngào
Trắng trong, tinh khiết, duyên trao
Mùa thu Hà Nội chìm vào hư không
Thu Hà Nội, bóng hồng trước ngõ
Viết đôi lời nhung nhớ gửi em
Mùa thu ta mãi không quên
Tặng Thu Hà Nội, êm đềm mùa thu
Thu Về Trên Phố
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Phố nhớ anh rồi khi Hà Nội vào Thu
Mùi cốm mới thoảng hương thơm dịu nhẹ
Nhành hoa sữa ngỡ ngàng trên lối rẽ
Vạt nắng buông e thẹn nép bên đường
Ánh đèn vàng nơi phố nhỏ mờ sương
Hương thu muộn vương trên từng phiến lá
Khúc nhạc Trịnh làm lòng xao xuyến lạ
Gió khẽ hờn lay nhẹ khoé mắt xinh
Góc hồ Gươm cành liễu rủ buông mành
Chút se lạnh làm ửng hồng đôi má
Thu xuống phố nôn nao từng tấc dạ
Ghế đá thân quen như nhắc nhở tên người
Phố nhớ anh rồi lưu đọng mãi mùa thương
Lá sấu rụng vấn vương bàn chân bước
Đêm trở gió làm cong cành hoa sữa
Mưa lặng thầm….
Em….. Hà Nội nhớ anh…!!!
Có Phải Em Là Mùa Thu Hà Nội
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Thấy bâng khuâng vời vợi khúc giao mùa
Phố nhạt nhoà hoa nắng khẽ đung đưa
Nghe đất thở gió lùa nghiêng vạt nhớ
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Lỡ chạm tay cơn mưa đổ ngang chiều
Anh là gì để dạ mãi thương yêu
Từng khoảnh khắc vương nỗi niềm sâu lặng.
Góc riêng nhỏ chòng chành đêm hạ trắng
Khoảng trời thương dịu lắng khúc tâm tình
Trăng cuối mùa hôn nhẹ khoé mắt xinh
Cong sợi nhớ đêm cựa mình nghiêng ngả.
Thu nồng ấm bồi hồi say đến lạ
Gió tóc vương óng ả xõa vai trần
Nắng hanh vàng thả giọt nhớ bâng khuâng
Mây chiều tím níu mùa thương vời vợi
Có phải em…
Là mùa thu Hà Nội….
Dáng yêu kiều
Để ai nhớ ai thương…
Mùa Thu Về Hà Nội
Tác giả: Mạc Phương
Hà Nội ơi thu đã về rồi đó.
Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen.
Em thẫn thờ bàn tay mở búp sen.
Thơm mùi cốm cô hàng dong giao bán.
Trời vào thu vờn bay đôi cánh nhạn.
Gió hanh hao chầm chậm lướt mặt hồ.
Cành liễu rủ đu đưa gợn sóng xô.
Em thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ.
Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ.
Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim.
Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm.
Giữa thủ đô thu đã về lành lạnh.
Ngọn lửa tình trao cho em sức mạnh.
Để nhớ thương vượt trở ngại khó khăn.
Dòng thời gian lưu dấu vết in hằn.
Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước.
Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước.
Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh.
Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh.
Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.
Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ.
Em gửi anh hương sen tím làm quà.
Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua.
Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.
Thu Hà Nội
Tác giả: Cúc Họa Mi
Hà Nội ngày…chớm Thu
Gió vồn vã quanh em ngỏ lời thương nhớ
Tay trong tay dựa vào nơi Thu thở
Chợt mơn man rạo rực trái tim say.
Hà Nội ngày…gặp cơn gió heo may
Nhẹ lướt qua tim ai đủ thấy lòng trống trải
Tìm bờ môi …ấm hơi người thương mãi
Giấc mơ đời êm dịu thỏa cơn phiêu.
Hà Nội ngày…anh nói tiếng: em yêu
Thu quẩn quanh hai mái đầu thủ thỉ
Nắng rót vào má em để hương nồng cũ kĩ
Cũng bừng lên đòi nhựa sống trào dâng.
Hà Nội ngày …..
Thu với những bâng khuâng…
Về đi anh
Tác giả: Hồng Soi
Anh đi rồi trống vắng cả mùa thu
Lá vàng rơi chao mình đang vẫy gọi
Phố Khâm Thiên mọi người luôn mong mỏi
Anh đâu rồi mãi biền biệt xa quê?
Ngày qua ngày em đan áo phu thê
Chờ anh về trong vòng tay êm ả
Đã bao năm đêm dài luôn băng giá
Cứ mong hoài mong cả ở trong mơ!
Thu qua rồi em cứ đợi từng giờ
Vẫn phải chờ khi đông sang xuân đến
Anh ơi anh đã nhiêu lần lỡ hẹn
Trời giao mùa áo nguyên vẹn chưa mang!
Hà Nội say trong hoa sữa nồng nàn
Về đi anh còn ngỡ ngàng gì nữa
Cốm Làng Vòng chả rươi còn nguyên vựa
Sấu chín rồi quyện hương ổi Đông Dư
Cúc vàng ươm lan tỏa ngát trời thu
Đợi anh về từ khi em đan áo!
04.10.2018
Hà Nội Và Nỗi Nhớ
Tác giả: Hồng Hoa
Hà Nội ơi…trong em và nỗi nhớ
Tháng năm dài luôn vẫn nợ tình anh
Trời vào Thu lá canh cánh xa cành
Rồi từng chiếc níu mong manh chờ rụng.
Người thương ơi…bây giờ em thấy đúng
Tình không yêu chẳng chung bước lối về
Gió cuối chiều… tê tái…bóng lê thê
Mình em với tứ bề…sương xuống ướt.
Từng chiếc lá mượt mà rơi phía trước
Mà nhớ thương không thốt được một lời
Hoa sữa buồn… rồi cứ thế vội rơi
Nghe chát đắng một thời trong kỷ niệm.
Thả hồn đi giữa mênh mang tìm kiếm
Chiều không anh em ngất lịm cuối đường
Cả một đời vương vấn với niềm thương
Rồi cứ thế…cuối đường…luôn đứng đợi!
Hà Nội Chiều Cuối Thu
Tác giả: Sinh Hoàng
Chiều Hà Nội cuối thu xào xạc lá
Cánh sữa rơi theo gió thả hương nồng
Anh lặng thầm chờ đợi nắng chiều phong
Nhớ em lắm nên cõi lòng xao sóng
Nước hồ Gươm sương mờ giăng hư ảo
Đường Cổ Ngư trầm mặc hàng cây
Gió bấc về se lạnh bàn tay
Nhớ hơi ấm tay em mùa trước
Chiều hồ Gươm liễu rũ buồn lướt thướt
Thê Húc cong mình chờ đón đông về
Vọng từ đâu tiếng đàn ai xao động
Hà Nội cuối thu và nỗi nhớ lê thê.
Em và Thu Hà Nội
Tác giả: Nguyễn Nhật
Em ơi mùa thu Hà Nội
Bây giờ nắng đã mềm chưa
Phố quen chiều còn sương khói
Tây Hồ sóng có đẩy đưa
Vì sao mãi còn lần lựa
Chớm thu nắng sẽ nhạt màu
Tình em nồng nàn hoa sữa
Hương này muốn gửi về đâu
Xưa thèm cốm xanh hồn hậu
Ngọt ngào như tiếng mẹ ru
Chia đều cái chua quả sấu
Cùng người nếm vị mùa thu
Em còn về qua lối cũ
Có xem lá úa rơi đầy
Dấu xưa màu vàng che phủ
Để lòng se sắt heo may
Anh nằm mơ thu ngoài ấy
Nghe mưa kể lể bên thềm
Sài Gòn bao đêm thức nhớ
Bởi trời Hà Nội có em!
Hà Nội và nỗi nhớ mùa Thu
Tác giả: Phú Sĩ
Em muốn anh cùng ngắm Hà Nội vào thu
Được dạo Hồ Tây xanh trong còn yên ngủ
Hàng cây bên đường ngẩn ngơ màu quyến rũ
Tay nối vòng tay ta nhắn nhủ những chân tình
Em muốn một lần cùng anh ngắm bình minh
Hà Nội vào thu chuyển mình trong nắng sớm
Thoang thoảng trong sương mùi nồng hương hoa sữa
Vũ điệu ngọt ngào ta hát giữa trời sương
Em muốn một lần qua góc phố cổ xưa
Hà Nội yêu thương mấy mùa hoa đua nở
Ba sáu phố phường bao lâu em cứ ngỡ
Anh kể em về vườn cổ tích trong mơ
Em sẽ cùng anh gieo ước hẹn vào thơ
Hương cốm thu vàng thẹn thùng chưa tỏa rạng
Chiếc lá muốn rơi còn tiếc ngày dĩ vãng
Những cuộc tình nào lãng đãng khúc vào yêu
Dáng liễu thướt tha dặt dìu niềm thương nhớ
Lời gió tỏ tình trong hơi thở hoàng lan
Quyện chút phôi pha trăn trở gió mưa ngàn
Gọi thu trở mình bao ngập tràn âu yếm…
Nỗi hờn cuối Thu
Tác giả: Phan Thúc Định
Cứ ngỡ rằng lòng mình đủ bao dung
Đủ rộng lượng giữa cuộc đời rất chật
Ai biết trước chữ tình là nước mắt?
Mở lòng rồi đóng chặt khó làm sao!
Khi cách xa là ngờ vực dâng trào
Máu huyết quản chẳng hồng tươi được nữa
Phường ích kỉ cứ thập thò trước cửa
Cố xua rồi lòng vẫn cứ a dua!
Khung trời nào cũng giỡn cảnh đón đưa…
Nụ cười ấy sao lẳng lơ đến vậy?
Lúc bên nhau có bao giờ anh thấy
Em lẳng lơ hay tại chính anh khờ?
Trời lại ru bản nhạc giao mùa
Rét khẽ chớm đủ cho lòng thổn thức
Chiều hồ Tây bao lứa đôi rạo rực
Uống thu tàn cuống quýt kẻo đông sang!
Quán ven đường ai hát khúc sa ngang?
Ghen tuông tựa như thượng nguồn thác đổ
Biết mình sai mà sao lòng chất chứa
Về đi em dọn dẹp hết ngổn ngang!
Thu Hà Nội chờ anh
Tác giả: Lê Mỹ Hường
Hà Nội đã vào thu rồi, anh có biết không?
Lá vàng đỏ rụng rơi dài cuối phố
Heo may khẽ thổi qua con ngõ nhỏ
Nơi có em đang ngóng đợi anh về…
Hà Nội thu về đẹp đến say mê
Nắng hong nhẹ, đàn bồ câu nhặt thóc
Liễu bên hồ ngả nghiêng xoã tóc
Cây cơm nguội vàng chùm lá nhỏ xinh xinh
Hà Nội thu chào đón ánh bình minh
Thạch thảo toả bên thềm nhạt nắng
Hương sữa nồng thơm mặc lòng ai trống vắng
Khắc khoải, chờ mong một lời ước hẹn thề…
Hà Nội thu về, nhâm nhi ly cà phê
Nghe điệu nhạc bâng khuâng tràn nỗi nhớ
Se sắt lòng thương yêu về một thủa
Hà Nội giao mùa gió đã gọi thu sang!
Mùa thu Hà Nội đẹp thật dịu dàng
Hương cốm gói trong lá sen thơm phức
Cúc khoe sắc nhẹ nhàng đánh thức
Người đi xa Hà Nội mãi chưa về…
Thu rải mật óng ả cả triền đê
Cánh đồng vàng thơm mùi hương lúa chín
Em nắm tay anh xốn xang, bịn rịn
Hẹn mùa thu sang, tàu sẽ cập bờ
Về thôi anh – Thu Hà Nội đang chờ…!!!
Mùa thu Hà Nội trong tôi
Tác giả: Nguyệt Sương
Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội
Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy
Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy
Một chút thân quen, một chút thấy xa vời
Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi
Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố
Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ
Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung
Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng
Khi buổi sáng một mình lang thang dạo
Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu
Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường
Hà Nội ơi biết mấy thân thương
Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn
Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng
Tất cả thổi vào lòng người dạ khúc hân hoan
Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng
Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết
Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt
Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời
Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười
Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng
Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng
Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…
Hà Nội ơi ta nhớ không quên
Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị
Từ góc phố, hàng cây, ngôi nhà bao thể kỉ
Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!
Hà Nội - Đêm hoa sữa
Tác giả: Phan Thu Hà
Hoa sữa thắp đèn trên lá
Mắt đêm thao thức vòm cây
Níu lại dòng đời hối hả
Mùa thu đã về đâu đây
Phố đêm nồng nàn hơi thở
Như thời tuổi mới mười lăm
Lòng đã thương thầm “ hoa sữa “
Cho má hồng tuổi tròn trăng
Bảng lảng một trời sương khói
Ngỡ ngàng phố bỗng Liêu trai
Để lòng người xa thảng thốt
Như là đang nhớ mong ai
Dù đã ngàn trùng cách biệt
Gửi trọn một đời nhớ thương
Hà Nội mùa thu ở lại
Âm thầm hoa sữa tỏa hương
Mùa Thu bên em
Thơ:Nghi Lâm
Ở Sài Gòn chẳng có được mùa thu
Anh nhớ lắm hoa sữa thơm Hà Nội
Nhớ Hồ Tây những chiều em mong đợi
Người phương Nam theo chim sắt ra đây
Tại anh biết đã yêu em từ ấy
Còn nói rằng sẽ ghi nhớ vào tim
Bởi cái riêng của luyến ái đi tìm
Khi lá rụng rơi vàng sân Phố Cổ
Tối mùa thu tuy thấy mờ hoa nở
Nhưng bên anh em tỏa sáng ngọt ngào
Ghế đá ngồi hai đứa dựa kề nhau
Tâm sự suốt thời gian đêm xuống muộn
Chúng ta hẹn hò như từng mong muốn
Nên gặp rồi chẳng nghĩ đến rời xa
Sáng Hồ Gươm chiều sánh bước xem hoa
Nơi Tây Tựu lúc gió thu dìu dịu
Bạn tri kỷ nhưng luôn luôn đồng điệu
Vui mặn nồng và âu yếm luyến thương
Để khi về anh sẽ mãi vấn vương
Người thiếu phụ dấu yêu nơi Hà Nội
Đã cho anh những ngày hơn mong đợi
Cùng nhớ nhung cùng xúc cảm dạt dào
Nhủ mãi rằng hai đứa chẳng quên nhau
Vì mùa thu đã cùng ta gắn kết!
Hà Nội đầy Thu nhưng thiếu em
Tác giả: Nguyễn Đình Cường.
Anh đã có lần nói với em
Thu không chỉ có đến bên thềm
Thu đi từng ngõ rắc hương cốm
Thu chỉ mời thôi để đợi mong
Vắng em Hà nội gom thương nhớ
Hoa sữa giang tay để đón chờ
Vần thơ viết dở nơi Trấn Quốc
Tiếc nuối Hồ Tây vẫn mộng mơ
Hồ gươm liễu rủ buồn thương nhớ
Ghế đá đọng sương chỉ anh ngồi
Chắc em còn mải chăm vườn cúc
Anh chẳng giận đâu chỉ buồn thôi
Em ơi nhanh lên về em nhé
Vạt nắng cuối mùa đang đợi em
Hông khô anh duỗi làn tóc rối
Ta được kề môi thu ngất ngây
Đừng để mùa thu xa nơi đây
Sông Hồng con nước vẫn vơi đầy
Long Biên trầm mặc soi bóng cổ
Tháp Bút giải bày với trời mây.
Anh có nghe Hà Nội mùa
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Anh có nghe lá thu rơi xào xạc
Hà Nội mình man mác cuối mùa thu
Hương sữa nào ngào ngạt phố Nguyễn Du
Cây bàng nhỏ chuyển mùa đang thay lá
Anh có nghe sóng Hồ Gươm xanh quá
Liễu buông rèm thủ thỉ khúc tình ca
Tiếng đàn ai trăn trở nhớ quê nhà
Người nghệ sĩ dương cầm trên đường phố
Anh có nghe chiều hoàng hôn lá đổ
Đường Thanh Niên dìu dập bước
giai nhân
Hồ Tây kia mặc vũ trụ xoay vần
Vẫn ở đó chở mộng mơ đôi lứa
Anh có nghe tiếng còi tàu xe lửa
Đã trở về sau những chuyến đi xa
Mang yêu thương những khắc khoải nhớ nhà
Đang hối hả cập vào ga Hàng Cỏ
Anh có nghe tiếng ai rao trong gió
Tẩm quất nào ,tào phớ , bánh khúc đê
Cốm Vòng xanh nhớ Hà Nội hãy về
Thu yêu dấu mình ra đồng hái nếp
Anh có nghe lửa bập bùng gian bếp
Bên nồi cơm gạo mới trắng tinh khôi
Làng quê ta mùa gặt đã tới rồi
Đồng chiêm trũng thơm nồng mùi rơm mới
Anh có nghe tiếng thu chiều Hà Nội
Rất ngọt ngào và nồng cháy đam mê
Hà Nội em khắc khoải đợi anh về
Về đi nhé với chiều thu vời vợi
Nỗi nhớ mùa Thu
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Anh nhớ lắm, một mùa thu Hà Nội
Mùa sấu vàng, mùa hoa sữa thơm hương
Mùa cốm về, mùa đôi lứa uyên ương
Say bên em, trong chiều thu lá đổ
Hương hoa sữa bay nồng nàn khắp phố
Níu chân anh lòng chẳng nỡ dời xa
Chiều Hồ Tây, mặt nước trắng nhạt nhòa
Em có nghe, khúc tình ca thương nhớ
Thu sắp qua, thời gian càng vội vã
Chẳng chờ ai, khiến lòng thêm bối rối
Hải đảo xa, nỗi nhớ chẳng hề vơi
Yêu tha thiết, dẫu đôi mình cách biệt
Đảo không em, nỗi nhớ càng da diết
Nơi Hà thành em có biết hay chăng?
Anh nhớ lắm, dẫu chẳng thể về thăm
Hướng về em là ước nguyện hằng đêm
Mong bên e say hạnh phúc êm đềm
Thỏa mơ ước qua ngàn đêm nhung nhớ
Nếu thương anh, xin em đừng nức nở
Để tình ta hát mãi khúc mùa thu.
Hà Nội chiều nay
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Hà Nội chiều nay nhớ anh nhiều biết mấy
Nghe tiếng Thu về cánh Én lạc mùa trôi
Sóng Hồ Tây lại trăn trở bồi hồi
Mùa lá đổ chơi vơi miền ký ức.
Hà Nội chiều nay Thu nhuộm màu tím biếc.
Lối cũ về lần nữa bước chân quen
Hoàng hôn buông xui nỗi nhớ thả rèm
Đêm phố cổ ngọt mềm hương quyến rũ.
Góc Hồ Gươm vầng trăng khuya ngái ngủ
Nhớ người xa phố ủ rũ hao gầy
Cốm thơm lừng vẫn thoang thoảng đâu đây
Thu dệt mộng dâng đầy trên khoé mắt.
Hà Nội chiều nay tháp Hoà Phong trầm mặc.
Mưa Ngâu về làm ướt nửa mùa thương
Lá vàng rơi trải nệm khắp con đường
Thu ước hẹn
Nồng nàn vương tóc rối…!!!
Mưa Hà Nội
Tác giả: Nguyễn Trung Thu
Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi
Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
Chẳng có ai đầu trần, và ngốc nghếch như em….
Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
Dòng tóc ướt, chẳng ai còn xa xót
Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau
Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố
Chỉ tại mưa thôi, lại thấy mình đang nhớ
Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen…
Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em
Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
Giá mà quên một lời nguyện ước
Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi
Trời lại mưa rồi, Hà Nội của em ơi …